Không giống hai người kia, khi cậu quay lại chạm phải cái nhìn chăm chăm của Luce, cậu kìm giữ nó không buông. Môi cậu mím lại thành đường thẳng nhưng đôi mắt lại ấm áp và đầy sức sống. Cậu chăm chú nhìn cô, như thể một bức điêu khắc khiến Luce cũng đứng bất động như bị chôn chân xuống đất. Cô thở dồn dập. Đôi mắt đó mãnh liệt, đầy cám dỗ và, có chút gì đó như nguôi ngoai. Với chất giọng vang, rõ ràng và đặc biệt lớn, cô giám thị cắt đứt cái nhìn như thôi miên của cậu ta.