Yêu con! Mẹ và Bố. Thở dài cái nữa, Luce nhận ra bố mẹ cô biết rõ vụ này rồi. Làm sao diễn tả được khuôn mặt sầu thảm của họ khi cô vẫy tay tạm biệt tại cổng trường hồi sáng nay với túi đồ trong tay đây? Lúc ăn sáng, cô đã cố đùa về chuyện cuối cùng cũng bỏ được cái giọng vùng Tân Anh nghe phát ớn mà cô bị nhiễm khi học ở Dover nhưng bố mẹ còn chẳng buồn nhếch mép cười. Cô nghĩ họ vẫn còn giận mình. Bố mẹ không bao giờ làm mấy chuyện kiểu vútcao-một-tiếng-đàn mắng mỏ cô, nghĩa là chỉ khi Luce thực sự rơi vào rắc rối, họ sẽ đãi ngộ cô bằng một bầu không khí trầm mặc cổ quái. Giờ thì cô đã hiểu thái độ kỳ lạ sáng nay của họ: Bố mẹ cô đã chuẩn bị tinh thần cắt đứt những liên hệ cuối cùng với đứa con gái duy nhất của họ.