Nhưng Kiếm và Thánh Giá không hề cho cảm giác giống với Savannah. Khó mà cảm thấy giống ở bất kỳ đâu, ngoại trừ một nơi vô vị, xám xịt, nơi toà án chỉ định cô tới học. Một hôm, cô nghe lỏm bố nói chuyện trên điện thoại với hiệu trưởng, gật gật theo cái kiểu giáo sư sinh học ngơ ngẩn của ông và nói, “Vâng, vâng, có lẽ điều tốt nhất với con bé là phải giám sát nó mọi lúc. Không, không, chúng tôi không hề muốn can thiệp vào cách thức quản lý của quý trường.” Rõ ràng bố cô không hề biết tí gì về phương cách giám sát mà cô con gái duy nhất của ông phải chịu. Nơi này chẳng khác gì một nhà tù loại kiên cố bậc nhất.