Và còn một điều gì đó nữa mà Luce khó nhận ra ngay. Ba con chim kền kền nhào qua đầu họ cùng một cơn gió não nề quất mạnh vào những cành sồi trụi lá. Cổ Luce tự động rụt xuống cổ chiếc áo len ấm áp.“Vậy làààà,” Arriane nói. “Cậu đã gặp Randy.” “Tôi tưởng tên cậu ta là Cam mà.” “Chúng ta không nói về hắn,” Arriane nhanh nhảu. “Tớ muốn nói tới kẻ không rõ giới tính khi nãy cơ.” Arriane hất đầu về phía văn phòng nơi họ để lại vị giám thị ngồi với cái màn hình vô tuyến. “Cậu nghĩ sao—ông hay bà?