Hay là... có thể nhỉ? Rốt cuộc, cô cũng chẳng biết tí ti gì về nơi này và những người ở đây cả. Những suy nghĩ đó cứ sóng sánh khuấy động nỗi sợ hãi lạnh lẽo xám xịt trong từng khúc ruột cô. “Ầy, cậu biết đấy,” Arriane kéo dài giọng. “Là đồng phạm xúi giục hành vi khủng bố. Chặt bố mẹ ra làm mấy khúc rồi nướng họ trên một cái xiên thịt.” Nói rồi cô nàng quay qua nháy mắt với Luce. “Thôi đi,” Luce gắt. “Hoàn toàn nghiêm túc. Lũ thần kinh đấy bị kiểm soát còn ngặt hơn hai phần ba cái dúm phiền hà còn lại.