“Mọi thứ là mọi thứ kiểu gì?” Arriane nhún vai cái nữa, lấy con dao Swiss Army chôm chỉa được đi một đường cơ bản xử lý sợi vải không an phận từ vềt rách lua tua trên chiếc quần jean đen hầm hố của cô nàng. “Thì là mọi thứ đó. Thể loại cứ-hỏi-đi-rồi-biếtnhau-ngay.” “Vậy còn Daniel?” Luce tò mò. “Chuyện của cậu ấy thế nào?” “Ôi chúa ơi, cô ấy không chịu buông tha con,” Arriane cười ha hả rồi đằng hắng lấy giọng. “Chẳng ai biết cả,” cô nàng nói. “Cậu ta giữ rịt một tấm màn bí ẩn quanh người. Nhưng cũng có thể chỉ là một thằng khốn điển hình từ trại cải tạo.”