“Và ai là người sẽ chọn ra quyết định sáng suốt nhất?” Scytale hỏi.
“Anh muốn Công chúa rời khỏi đây thay vì tham gia với chúng ta sao?” Edric hỏi.
“Hắn muốn lời cam kết của nó là thực tâm,” Mẹ Chí tôn làu bàu. “Không nên có sự gian trá nào giữa chúng ta.”
Scytale thấy Irulan đã nguôn ngoai, ra chiều nghĩ ngợi, tay giấu trong ống tay áo choàng. Hẳn là nàng đang nghĩ về miếng mồi câu mà Edric đã tung ra nhử: xây dựng một Vương triều! Nàng hẳn là đang phân vân không biết những kẻ có mưu đồ này đã dựng lên kế hoạch gì để bảo vệ mình trước nàng. Nàng hẳn là cân nhắc nhiều điều.
“Scytale,” Irulan nói ngay sau đó, “người ta bảo rằng Diện Vũ các ngươi có thứ quy tắc danh dự kỳ quặc: nạn nhân của các ngươi luôn phải có cách thoát thân.”
“Nếu họ tìm được nó,” Scytale đồng ý.
“Ta có phải là nạn nhân không?” Irulan hỏi.
Scytale phá lên cười.
Mẹ Chí tôn khịt mũi.