“Bệ hạ, phu quân của thiếp,” Irulan nói, quay lại Paul, ép chàng phải để ý tới mình.
Nhấn mạnh sự khác biệt về tước vị trước mặt Chani chỉ là bộc lộ điểm yếu, Paul nghĩ. Trong những lúc như thế này, chàng cũng có chung thái độ căm ghét Irulan như Stilgar, nhưng rồi sự thương hại lại làm dịu đi cảm xúc của chàng. Irulan còn là gì hơn ngoài con tốt của dòng Bene Gesserit?
“Sao?” Paul đáp.
Irulan nhìn chàng. “Nếu chàng giữ hương dược của họ...”
Chani lắc đầu bất đồng.
“Chúng ta sẽ thận trọng,” Paul nói. “Tupile vẫn là nơi trú ẩn của các Đại Gia tộc bại trận. Nó tượng trưng cho chỗ bấu víu cuối cùng, nơi ẩn náu an toàn cuối cùng cho tất cả đối tượng chúng ta giám sát. Để lộ nơi ẩn náu khiến nó dễ bị nguy hiểm.”
“Nếu chúng giấu được người thì chúng cũng giấu được những thứ khác,” Stilgar nói ầm ầm. “Một đạo quân, biết đâu đấy, hay là bắt đầu nuôi trồng melange, khiến...”
“Chúng ta không dồn người ta vào đường cùng,” Alia nói, “nếu chúng ta muốn giữ hòa khí.” Nàng phiền muộn nhận ra mình đã bị kéo vào cuộc tranh cãi mà nàng đã thấy trước.
“Vậy là chúng ta bỏ ra mười năm đàm phán chẳng vì cái gì cả,” Irulan nói.
“Chẳng có hành động nào của anh trai ta là vô ích,” Alia phản bác.
Irulan nhặt một cuộn giấy lên, nắm nó chặt tới mức những đốt ngón tay trắng nhợt. Paul thấy sự kiểm soát cảm xúc ấy đúng theo phương cách của dòng Bene Gesserit: cái nhìn hướng vào nội tâm, thở sâu. Chàng gần như nghe
thấy cô ta rì rầm kinh nguyện. Lát sau, cô ta nói: “Chúng ta đã đạt được gì?”
“Chúng ta đã khiến Hiệp hội bối rối,” Chani nói.