“Tấn công cha thiếp sẽ mang tới những nguy hiểm khác chứ không chỉ nguy hiểm hiển nhiên về mặt quân sự đâu,” Irulan nói. “Người dân đã bắt đầu ngoái nhìn Vương triều của ông với niềm nuối tiếc nhất định.”
“Rồi có ngày nàng sẽ đi quá xa đấy,” Chani nói với giọng nghiêm nghị đáng sợ của người Fremen.
“Đủ rồi!” Paul ra lệnh.
Chàng cân nhắc phát hiện của Irulan về niềm nuối tiếc của quần chúng - a, đúng! Nó cũng có phần đúng. Lại một lần nữa Irulan chứng tỏ được giá trị của mình.
“Học viện Bene Gesserit gửi tới đơn thỉnh cầu chính thức,” Stilgar nói, lấy ra một cặp giấy nữa. “Họ muốn tham vấn Người về việc bảo tồn nòi giống của
Người.”
Chani liếc sang cặp giấy như thể nó chứa đựng thứ vũ khí chết người.
“Phúc đáp cho Hội Nữ tu những lý do thường lệ,” Paul nói.
“Chúng ta có phải làm thế không?” Irulan phản bác.
“Có lẽ... có lẽ đã đến lúc bàn về chuyện này rồi,” Chani nói.
Paul mạnh mẽ lắc đầu. Họ không thể biết rằng đây là một phần của cái giá mà chàng vẫn chưa quyết định trả.
Nhưng Chani không lùi bước. “Em đã tới bức tường cầu nguyện của Sietch Tabr nơi em sinh ra,” nàng nói. “Em đã trông vào các y sư. Em đã quỳ giữa sa mạc gửi ý nghĩ mình tới những tầng sâu thẳm nơi Shai-hulud cư ngụ. Thế nhưng” - nàng nhún vai - “tất cả đều không có tác dụng.”