Không thể là Duncan Idaho, nhưng đúng là như vậy.
Ký ức hấp thụ từ trong lòng mẹ khi bà trải qua chuyển hóa nhờ hương dược giúp Alia nhận dạng người này bằng khả năng giải mã rihani có thể nhìn thấu mọi dạng ngụy trang. Nàng biết Paul cũng nhận ra anh ta vì vô vàn trải nghiệm, vì lòng biết ơn và những kỷ niệm chung thời niên thiếu.
Đó là Duncan.
Alia rùng mình. Chỉ có thể có một câu trả lời: Đây là một ghola của người Tleilaxu, một sinh linh được gọi dậy từ xác chết của nguyên mẫu. Nguyên mẫu ấy đã hy sinh để cứu Paul. Đây chỉ có thể là sản phẩm của bể tạo nhân hình.
Người ghola bước đi với vẻ nhanh nhẹn dữ dằn của một kiếm sĩ. Anh ta dừng bước khi bể của Đại sứ ngừng lại trước bệ khoảng mười bước.
Với thói quen không thể thoát được của dòng Bene Gesserit, Alia đọc sự bất an của Paul. Chàng không còn nhìn bóng hình quá khứ đó nữa. Không nhìn, song toàn bộ bản thể chàng đờ ra trân trối. Mọi cơ căng ra tới cực hạn trong khi chàng gật đầu chào Đại sứ của Hiệp hội, nói: “Ta được biết tên ngài là Edric. Chúng ta chào đón ngài tới hoàng cung với hy vọng rằng dịp này sẽ giúp hai bên tăng cường hiểu biết lẫn nhau.”
Người Lái tàu lấy tư thế duỗi ra sau đầy kiểu cách trong màn khí màu cam, ném một viên melange vào miệng trước khi gặp ánh mắt Paul. Bộ chuyển
đổi tí hon bay quanh một góc bể tái tạo ra một tiếng ho, tiếp đó là giọng kèn kẹt, vô cảm: “Thần hạ mình trước Bệ hạ xin được trình ủy nhiệm thư và xin dâng Người một món quà nhỏ.”