“Ngươi có muốn chúng ta gọi ngươi là Duncan Idaho không?” Paul hỏi.
“Chúng ta sống nhờ những điều khác biệt, tâu Bệ hạ. Xin hãy chọn cho thần một cái tên.”
“Vậy hãy dùng tên Tleilaxu của ngươi,” Paul nói. “Hayt - đó là một cái tên khiến người ta phải thận trọng.”
Hayt cúi đầu, bước xuống một bậc.
Và Alia tự hỏi: Tại sao anh ta biết cuộc nói chuyện đã kết thúc? Ta biết vì ta hiểu anh trai mình. Nhưng không có dấu hiệu nào để người ngoài nhận biết. Có phải phần Duncan Idaho trong anh ta biết hay không?
Paul quay sang nhà Đại sứ, nói: “Khu nhà dành cho tòa đại sứ đã được chuẩn bị. Chúng ta muốn đàm luận với ngài khi có cơ hội sớm nhất. Chúng ta sẽ cho mời ngài. Trước khi ngài nghe tin từ những nguồn không chính xác, chúng ta cũng thông báo với ngài rằng theo mệnh lệnh của chúng ta một Mẹ Chí tôn của dòng nữ tu là Gaius Helen Mohiam đã được đưa đi khỏi đại thương thuyền ngài dùng để tới đây. Sự hiện diện của bà ta trên tàu ngài sẽ là một chủ đề để chúng ta thảo luận.”
Paul hất tay trái ra hiệu cho đoàn công sứ lui ra. “Hayt,” chàng nói, “ở lại đây.”
Đám tùy tùng của Đại sứ kéo cái bể lùi ra. Edric trở thành những chuyển động màu cam trong hơi ga màu cam, một đôi mắt, một cái miệng, tứ chi đung đưa nhẹ.
Paul đợi cho tới khi Người Hiệp hội cuối cùng đã đi ra, cửa lớn đóng lại sau
lưng họ.