Irulan đọc thông điệp qua những ngón tay chuyển động đó và ngón tay nàng lập tức đáp lại cùng với lời nói. “Không, con tới ngay sau khi nghe tin mẹ ở đây.”
“Quốc vương chẳng lẽ lại không giận sao?” Mẹ Chí tôn hỏi. Lại một lần nữa những ngón tay mụ di chuyển: khẩn thiết, cấp bách, đòi hỏi.
“Cứ để chàng giận. Mẹ là sư mẫu của con ở Hội Nữ tu, cũng như Mẹ từng là sư mẫu của mẫu thân chàng. Chàng nghĩ con sẽ quay lưng lại với Mẹ như bà ta đã làm sao?” Và những ngón tay của Irulan xin lỗi, van vỉ.
Mẹ Chí tôn thở dài. Trên bề mặt, đó là tiếng thở dài của một tù nhân than khóc cho số phận của mình, nhưng trong thâm tâm mụ cảm thấy câu trả lời đó như một nhận xét về Irulan. Thật vô ích nếu hy vọng mẫu gene quý báu của Hoàng đế họ Atreides có thể được duy trì thông qua công cụ này. Dù có đẹp tới thế nào, vị Công chúa này không hoàn mỹ. Dưới mã ngoài của sự hấp dẫn tình dục là một người đàn bà đanh đá và hay than vãn, thích lời nói hơn hành động. Dù vậy Irulan vẫn thuộc dòng Bene Gesserit, và Hội Nữ tu vẫn còn trữ sẵn những kỹ thuật nhất định để sử dụng với một vài nhân sự yếu hơn của mình nhằm đảm bảo rằng các chỉ thị quan trọng sẽ được thực hiện.
Dưới những chuyện phiếm về cái giường mềm hơn, thức ăn tốt hơn, Mẹ Chí tôn mở kho vũ khí thuyết phục của mình và đưa ra mệnh lệnh: Cần phải khai thác sự lai giống giữa hai anh em. (Irulan gần như suy sụp khi nhận mệnh lệnh này.)
“Phải có cơ hội cho con!” những ngón tay Irulan năn nỉ.