Chàng biết đó là cách họ quen đối đãi với một người Fremen. Chàng đi với dáng dấp như một người thuộc về bên trong sa mạc. Những người như thế rất dễ nổi giận. Khi chàng bước vào dòng người gấp gáp tiến tới những bậc thềm của ngôi đền, đám đông càng trở nên chen chúc. Những người xung quanh giờ không thể không lấn sát vào chàng, nhưng chàng nhận được những lời xin lỗi theo nghi thức: “Xin quý ngài thứ lỗi, tôi không tránh được sự khiếm nhã này.” “Xin lỗi ngài, tôi chưa bao giờ thấy đám đông nào chen chúc thế này.” “Tôi hạ mình trước ngài, người dân mộ đạo. Có kẻ nào đó thô lỗ đẩy tôi.” Paul lờ những câu nói đó đi sau vài lời đầu tiên. Chúng chẳng mang tình cảm gì trong đó ngoài một thứ sợ hãi theo nghi thức.