Tránh xa hơi nóng miền sa mạc, Nàng che chúng ta trong lòng chảo mát mẻ. Răng nàng trắng ngần lấp lánh Dẫn chúng ta đi trong đêm. Những bím tóc của nàng Nâng chúng ta tới thiên đường! Mùi hương hoa ngọt ngào Bao quanh chúng ta khi nàng xuất hiện.” Balak! Paul nghĩ theo lối nghĩ của người Fremen. Cẩn thận! Nàng cũng có thể nổi cơn thịnh nộ. Những ống đèn cao và mảnh giả cách lửa nến chạy dài dọc mái cổng của ngôi đền. Chúng lập lòe. Ánh sáng lập lòe khuấy động những ký ức tổ tiên trong Paul dù chàng đã biết đó chính là mục đích. Bối cảnh này như một sự lại giống, hữu hiệu và được tính toán một cách tinh vi. Chàng căm ghét rằng mình đã nhúng tay vào nó.