Chàng thấy dường như họ nhận được ở đây thứ gì đó chàng không với tới được, thứ gì đó có sức chữa lành đầy bí ẩn. Chàng cố dịch lên gần bệ thờ thì liền bị một bàn tay nắm lấy cánh tay cản lại. Paul nhìn quanh, bắt gặp ánh mắt dò hỏi của một người Fremen rất già - đôi mắt xanh-trong-xanh dưới hàng lông mày nhô lên tỏ vẻ nhận ra chàng. Một cái tên lướt qua đầu Paul: Rasir, bằng hữu từ những ngày ở sietch. Giữa đám đông chen chúc, Paul biết mình hoàn toàn yếu thế nếu Rasir định dùng bạo lực. Ông già rướn lại gần, một tay đặt dưới bộ áo thụng lấm cát - không nghi ngờ gì, hẳn là đang nắm lấy chuôi dao pha lê.