Nó biết mình đang ở đây, Paul nghĩ. Có phải điều gì đó trong thị kiến đã khiến nó tức giận? Nó đang giận mình sao? “Alia,” người đàn ông ngay phía trước Paul kêu lên. “Xin hãy cho những thương nhân và những kẻ thiếu đức tin này biết anh trai Người sẽ trị vì tới bao lâu!” “Ta cho phép ngươi tự mình nhìn quanh góc đó,” Alia gầm lên. “Miệng ngươi bốc mùi định kiến! Nhờ anh trai ta cưỡi con trùng hỗn mang mà ngươi có mái nhà và nước!” Với cử chỉ dữ dội, nắm lấy áo thụng, Alia quay ngoắt đi, bước qua những dải băng ánh sáng lung linh và biến mất vào bóng tối phía sau. Ngay lập tức, các thầy dòng cất lên bài nguyện kết thúc, nhưng lời kinh lạc điệu. Rõ ràng họ bất ngờ với đoạn kết của buổi lễ.