“Chúng ta không có thời gian cho những câu đố ngu xuẩn của mày,” Dhuri càu nhàu. “Mày nên đi đi.” “Tôi hỏi những câu hỏi hóc búa,” Bijaz nói, “nhưng không phải tất cả đều ngu ngốc. Ra đi, Usul ạ, là trở thành thứ đã ra đi. Đúng vậy không? Chúng ta hãy để những gì đã qua trôi qua. Dhuri nói sự thật, và tôi cũng có tài nghe ra điều đó nữa.” “Ngươi có nhận thức về sự thật?” Paul hỏi, giờ quyết định chờ tới khi cái đồng hồ thị kiến điểm. Mọi thứ đều tốt hơn là phá vỡ những giây phút này và tạo ra các hệ quả mới.