Thần không thích thế giới mà chúng ta đang tạo dựng, Người biết không? Mọi điều đều tốt hơn hồi chúng ta còn đơn độc trong sa mạc, kẻ thù duy nhất là bọn Harkonnen.” “Chỉ có một đường ranh mỏng manh giữa nhiều kẻ thù và nhiều người bạn,” Bijaz nói. “Khi đường ranh đó kết thúc, chẳng còn cả điểm khởi đầu lẫn điểm kết thúc. Hãy dừng lại thôi, những người bạn của tôi.” Hắn đi tới cạnh Paul với bước chân bồn chồn. “Nhận thức về bây-giờ là gì vậy?” Paul hỏi, kéo dài những giây phút này, thúc giục người lùn. “Bây giờ!” Bijaz nói, người run rẩy. “Bây giờ! Bây giờ!” Hắn giật áo choàng của Paul. “Bây giờ chúng ta hãy đi thôi!” “Nó ba hoa, nhưng nó vô hại,” Otheym nói, giọng trìu mến, con mắt tốt còn lại nhìn Bijaz. “Ngay cả chuyện ba hoa cũng có thể báo hiệu sự ra đi,” Bijaz nói. “Và nước mắt cũng vậy. Ra đi thôi khi vẫn còn thời gian để bắt đầu.” “Bijaz, ngươi sợ gì vậy?” Paul hỏi.