Paul hướng tròng mắt rỗng của mình vào hàng ghế, rồi xuống Korba. “Sao, Korba - không lời ca tụng nào ư?” Những tiếng thì thầm vang lên trên hàng ghế. Chúng to lên, những từ và câu đơn độc nghe thấy rõ được: “... luật cho người mù... cách của Fremen... vào sa mạc... ai dám phá vỡ...” “Ai nói ta mù?” Paul gặng. Chàng đối diện hàng ghế. “Ngài, Rajifiri? Ta thấy ngài hôm nay mặc đồ vàng, và cái áo xanh bên dưới vẫn vướng bụi từ trong phố. Ngài lúc nào cũng xộc xệch như vậy.” Rajifiri làm cử chỉ xua xua, ba ngón tay chống lại quỷ dữ. “Tự chỉ những ngón tay đó vào mình đi!” Paul quát. “Chúng ta biết ác quỷ ở đâu!” Chàng quay lại Korba. “Tội lỗi hiện trên mặt ông, Korba.” “Không phải tội của thần! Thần có thể có kết giao với những kẻ có tội, nhưng thần không...” Ông ta sững lại, sợ hãi nhìn lên những hàng ghế.