“Tôi là Tleilaxu, anh chàng ngốc! Về chuyện đó, anh cũng vậy.” Hayt trân trối nhìn người lùn. Bijaz tỏa ra vẻ lanh lợi lôi cuốn khiến người nhìn hắn nghĩ tới những vị thần thời cổ đại. “Ông nghe thấy lính bên ngoài chứ?” Hayt hỏi. “Nếu tôi ra lệnh cho họ, họ sẽ siết cổ ông.” “Hai! Hai!” Bijaz kêu lên. “Anh biến thành kẻ mới thô lỗ nhẫn tâm làm sao. Thế mà anh nói anh đến tìm sự thật.” Hayt không thích vẻ ung dung bí mật bên dưới biểu cảm của người lùn. “Có lẽ tôi chỉ đi tìm tương lai,” anh nói. “Nói hay lắm,” Bijaz nói. “Giờ chúng ta đã biết nhau. Khi hai tên trộm gặp gỡ, chúng không cần giới thiệu.” “Vậy chúng ta là kẻ trộm,” Hayt hỏi. “Chúng ta trộm gì vậy?” “Không phải là kẻ trộm, mà là xúc xắc,”