Ánh mắt Hayt quay lại Alia. Nàng trông lạc lõng giữa thành phố này, anh nghĩ. Sa mạc mới đúng là môi trường cho nàng - khoảng không thoáng đãng, không bị giới hạn. Anh lại nhớ lại một điều kỳ lạ ở nàng khi nhìn nàng tiến về phía mình: Alia chỉ tỏ ra trầm ngâm khi cười. Anh cho rằng đó là trò lừa phỉnh của đôi mắt, gợi lại ký ức sinh động về nàng khi nàng xuất hiện ở cuộc tiếp đón Đại sứ của Hiệp hội: kiêu kỳ trên điệu nhạc nền và cuộc nói chuyện giòn tan giữa những bộ áo dài và quân phục đắt giá. Và Alia mặt đồ trắng sáng chói, bộ đồ trinh bạch rực rỡ. Anh đã nhìn xuống nàng từ ô cửa sổ khi nàng đi qua vườn trong nơi có cái hồ trang trọng, các vòi phun nước réo rắt, những cánh lá hình răng lược của cỏ đồng hoang và một cái lầu trắng. Hoàn toàn sai lầm... tất cả đều sai lầm.