nàng cảm thấy sa mạc đi theo nàng bất cứ nơi đâu. Trở về sa mạc chẳng giống trở về nhà cho lắm, mà giống hơn với việc quay đầu lại thì thấy những gì vẫn luôn ở đó. Sự co thắt đau đớn cồn lên trong bụng. Thời điểm sinh nở sắp đến. Nàng cố đẩy lùi cơn đau, muốn được ở một mình trong giây phút này với sa mạc của mình. Bình minh yên tĩnh bao trùm lên miền đất. Bóng tối lẩn đi giữa những đụn cát và nền đất cao của Tường Chắn khắp xung quanh. Ánh sáng ban ngày lao tới trên vách tường dốc cao và nhấn chìm nàng trong quang cảnh ảm đạm trải dài dưới trời xanh hoang vu. Cảnh này hợp với cảm giác yếm thế đáng sợ đã hành hạ nàng kể từ lúc nàng biết tin Paul bị mù. Tại sao chúng ta lại ở đây? nàng tự hỏi. Đây không phải là một chuyến hajra, chuyến đi tìm kiếm.