Nàng thấy bầu trời đã mang màu xám pha lê với những tia như thạch cao tuyết hoa, cát trong gió khắc những đường nét kỳ lạ ngang qua nền trời. Một đường sáng trắng lấp lánh ở phía Nam khiến nàng chú ý. Mắt chợt cảnh giác, nàng diễn dịch tín hiệu: Trời trắng ở phía Nam: Miệng của Shai-hulud. Bão tới, gió to. Nàng cảm nhận cơn gió mang điềm báo, cát thổi rào rạo như pha lê lên má nàng. Mùi tử thần cuốn theo cơn gió: mùi nước chảy trong các dòng kênh qanat, cát đổ mồ hôi, đá lửa. Nước - đó là lý do Shai-hulud gửi tới ngọn gió coriolis của mình. Diều hâu xuất hiện trên đường nứt nơi nàng đứng, tìm nơi trú ẩn tránh cơn gió. Chúng nâu như những phiến đá với sắc đỏ trên cánh. Nàng thấy linh hồn mình vươn tới chúng: chúng có nơi ẩn náu; nàng thì không. “Vương phi, cơn gió tới rồi!” Nàng quay lại, thấy người ghola đang gọi nàng từ bên ngoài cổng trên vào sietch. Nỗi sợ hãi Fremen đeo bám nàng. Cái chết sạch sẽ và nước của cơ thể được thu hồi cho bộ tộc, những điều này nàng hiểu được. Nhưng... thứ được gọi về từ cái chết... Cát theo gió quật lên nàng, khiến má nàng ửng đỏ.