Ông có vẻ ngượng ngùng. “Con bé cần được anh an ủi.” “Và nàng là người cai trị,” Idaho lẩm bẩm. “Nhiếp chính quan, không hơn.” “Cha nàng thường nói vận mệnh diễn ra ở khắp mọi nơi,” Idaho thì thầm. “Chúng ta mặc cả với tương lai,” Stilgar đáp. “Giờ anh đi chứ? Chúng tôi cần anh trong đó.” Ông lại có vẻ ngượng ngùng. “Con bé... quẫn trí lắm. Nó quát tháo anh trai mình, rồi ngay lúc sau lại khóc thương Bệ hạ.” “Ngay lập tức đây,” Idaho hứa. Anh nghe thấy Stilgar bước đi. Anh đứng đối diện với cơn gió đang bốc lên, để những hạt cát lạo xạo trên bộ sa phục. Nhận thức của Mentat hướng các đường nét trải dài vào tương lai. Những khả năng khiến anh quáng mắt. Paul đã khởi động cơn gió lốc và không gì có thể cản đường nó.