Tập 1 - Chương 3
Tuy thế, qua ông chồng bà Bennet không thể biết được gì nhiều về Mr Bingley, ngay cả với sự trợ giúp của năm cô con gái. Họ hỏi han ông đủ mọi cách, với mọi câu hỏi, mọi phỏng đoán thần kì, mọi giả định mơ hồ, nhưng ông đều né tránh tất cả. Cuối cùng họ đành phải chấp nhận thông tin gián tiếp từ bà hàng xóm Lucas. Tin tức bà đưa ra đều rất thuận lợi. Ngài William đặc biệt có cảm tình với Mr Bingley. Anh là một thanh niên còn khá trẻ, rất đẹp trai và vô cùng dễ mến, và nhất là anh định dẫn theo rất nhiều người đến tham gia buổi dạ vũ. Không có gì có thể tuyệt hơn. Ý thích khiêu vũ là bước đầu tiến đến một cuộc tình, thế là ai nấy tha hồ kì vọng vào con tim anh.
Bà Bennet bảo chồng:
- Nếu tôi chỉ cần thấy một đứa con gái có cuộc sống hạnh phúc ở Netherfield, thêm bốn đứa kia đều có mối lương duyên tương tự, thì tôi không còn ước ao điều gì nữa.
Vài ngày sau, Bingley đáp lễ chuyến thăm viếng của ông Bennet, và trong mười phút ngồi cùng ông trong phòng đọc sách, anh hy vọng được phép gặp các cô gái, mà anh đã nghe người khác ca ngợi về vẻ đẹp của các cô, nhưng anh chỉ gặp được ông bố. Các cô thì may mắn hơn, vì có thể quan sát anh từ của sổ tầng trên, thấy anh mặc một áo choàng màu lam và cưỡi một con ngựa ô.
Sau đấy là lời mời dùng bữa tối, và bà Bennet vội sắp đặt nhiều việc trước khi nhận được lời đáp. Mr Bingley có việc bận phải đi đến London vào ngày kế nên không thể nhận lời mời. Bà Bennet bị hụt hẫng. Bà không thể tưởng được anh có việc gì quan trọng tại thành phố ngay sau khi đến ngụ tại Hertfordshire. Bà bắt đầu lo rằng anh có thể lượn lờ từ nơi này qua nơi khác mà không chịu định cư ở Netherfield. Phu nhân Lucas phải trấn an bà, cho rằng Bingley chỉ đi London để mời bạn bè đi dự buổi dạ vũ. Chẳng bao lâu, có tin nói rằng Mr Bingley sẽ dẫn theo mười hai quý cô và bảy công tử cùng đến dự. Các cô gái đau khổ khi nghe số đông phụ nữ đến thế, nhưng đến buổi sáng trước đêm dạ vũ được nghe rằng thay vì mười hai, anh chỉ dẫn đến sáu người từ London, năm chị em và một cô em họ. Khi buổi dạ vũ bắt đầu, tất cả chỉ có năm người: Mr Bingley, hai chị em của anh, người chồng của cô chị, cùng một thanh niên khác.
Mr Bingley có ngoại hình bắt mắt và tư thái phong nhã. Gương mặt ưa nhìn, cử chỉ ung dung chân thật. Hai người chị em của anh trông chững chạc, có phong cách của lối xử sự dứt khoát. Người anh rể, ông Hursy, chỉ có vẻ nhã nhặn. Nhưng người bạn, tên là Darcy, chẳng bao lâu đã thu hút sự chú ý của cả gian phòng, bởi vóc dáng cao ráo, đẹp trai, tao nhã; và trong vòng năm phút sau khi anh ta bước vào đã có lời xầm xì rằng lợi tức mỗi năm của anh lên đến mười nghìn mỗi năm. Mấy ông thì cho rằng anh có dáng vẻ cân đối, còn các bà thì cho rằng anh còn đẹp trai hơn cả Bingley. Cả nửa buổi tối ai cũng có thiện cảm với anh. Sau đấy, chính cử chỉ của anh khiến nhiều nguời khinh ghét. Họ cho rằng anh kiêu hãnh, anh ở trên cao hơn nhóm bạn bè của anh, không hòa đồng cùn vui với mọi người. Ngay cả bất động sản lớn lao của anh tại Derbyshire, anh vẫn có nét mặt hãm tài, khó chịu, không đáng d0ược so sánh với người bạn của mình.
Chẳng bao lâu Bingley đã làm quen với mọi người quan trọng trong căn phòng. Chàng tỏ ra sôi động không kiểu cách, khiêu vũ với mọi bản nhạc, tỏ ra không thỏa mãn khi thấy buổi dạ vũ chấm dứt quá sớm, cho biết sẽ tổ chức một buổi dạ vũ khác ở Netherfield. Giữa chàng và người bạn quả là hai thái cực! Mr Darcy chỉ khiêu vũ một lần với bà Hurst và một lần với cô Bingley, không muốn được giới thiệu với những phụ nữ khác, sau đấy chỉ đi vòng quanh, thỉnh thoảng nói chuyện với vài người trong nhóm. Mọi người nhanh chóng nhận ra tính cách của anh. Trên thế gian này, có lẽ anh là con người khó chịu nhất, khó chịu nhất và mọi người đều mong anh chàng đừng trở lại nữa. Riêng bà Bennet thì có ác cảm nặng nhất; bà cảm thấy bực tức do anh đã khinh rẻ một trong các cô con gái bà.
Vì số phụ nữ đông hơn nam giới, Elizabeth Bennet phải ngồi ngoài trong hai bản khiêu vũ, và trong thời gian ấy Darcy nói chuyện với Bingley khi đứng khá gần cô, nên cô nghe lỏm được.
Mr Bingley muốn ép bạn mình tham gia khiêu vũ thêm.
- Này Darcy, cậu phải khiêu vũ chứ. Tớ không thích thấy cậu đứng đây với điệu bộ buồn tẻ như thế. Khiêu vũ mà vui với người ta.
- Tớ không thích. Cậu biết tớ ghét khiêu vũ, trừ khi với người đã quen biết đặc biệt. Tớ không thể chịu được đám người này. Chị em của cậu đã có người đi cặp, còn tớ thấy khiêu vũ với những phụ nữ khác trong phòng như là một cực hình.
- Tờ không khó tính như cậu. Thú thật trong đời mình chưa bao giờ gặp những người dễ thương như thế này, có vài người đẹp tuyệt vời.
Darcy nhìn cô con gái đầu lòng của gia đình Bennet:
- Cậu chỉ nhảy với những cô gái đẹp trong phòng này.
- Cô ấy là người đẹp nhất trong những người mà mình đã gặp! Nhưng cô em rất xinh, rất dể thương ngồi sau cậu đấy. Cho phép mình nói với bạn nhảy của mình giới thiệu cô ấy với cậu.
Darcy quay người nhìn Elizabeth một thoáng, bắt lấy tia nhìn của cô, rồi quay đi lạnh lùng nói:
- Cậu có ý gì vậy? Cô ta trông cũng được, nhưng không đủ xinh để lôi cuốn tớ, còn tớ cũng không thích theo đuổi những phụ nữ đã bị đàn ông khác chán chê. Cậu nên ra với bạn nhảy của mình đi, đừng phí thời gian với tớ.
Bingley nghe theo lời khuyên của bạn. Darcy bước đi; và Elizabeth ngội yên một chỗ, không còn chút cảm nghĩ thân thiện về anh chàng. Nhưng sau đó cô vui vẻ kể lại chuyện này cho cô bạn nghe, vì tính cô thích đùa cợt, lấy làm vui với mọi chuyện kì khôi.
Nhà Bennet hài lòng với buổi dạ vũ. Bà Bennet nhận thấy cả đám người tham dự đều mến cô con gái lớn của bà. Bingley đã khiêu vũ với cô hai bản, và cô trở nên nổi bật trong số các em gái. Qua đó Jane cảm thấy hài lòng như bà mẹ, dù theo phong cách trầm lặng hơn. Elizabeth cảm nhận được niềm vui của Jane. Mary nghe có người nói với cô Bingley rằng Jane là người con gái toàn vẹn nhất vùng. Riêng Catherine và Lydia có may mắn là luôn có người mời khiêu vũ, và hai cô chỉ mong thế trong một buổi dạ vũ. Cả gia đình phấn khởi quay vể Longbourn, ngôi làng nơi họ cư ngụ, ở đấy họ là những cư dân quan trọng. Khi về đến nhà họ thấy ông Bennet vẫn còn thức. Chỉ cần một cuốn sách là ông quên bẵng về thời gian, và vào dịp này ông háo hức muốn biết về buổi tối vốn đã tạo cho mọi người nhiều háo hức tuyệt vời. Ông đã nghĩ rằng mọi ý kiến của bà vợ về anh chàng xa lạ sẽ là bị thất vọng, nhưng ông đã nghe một câu chuyện khác hẳn.
Khi bước vào phòng bà vợ nói:
- Ông ạ, mấy mẹ con tôi có một buổi tối thật vui, một buổi dạ vũ tuyệt vời. Tôi ước gì ông có thể đi cùng, ai nấy đều cảm mến Jane, không còn gì tuyệt hơn. Mọi người đều khen con bé xinh xắn, riêng chàng Bingley cảm thấy nó khá đẹp, và nhảy với nó hai bản. Tôi chỉ có thể nghĩ đến việc đấy: anh ấy đã nhảy với con bé hai bản, chỉ có con bé là được mời nhảy đến lần thứ hai. Trước tiên, anh ta mời cô Lucas. Tôi cảm thấy thật bực mình khi ấy, nhưng mà anh ta tỏ ra không thích con bé ấy tí nào. Ông biết chứ, thật ra chẳng ai thích con bé ấy cả. Anh ta bị Jane nhà ta thu hút sau khi nhảy với nó. Thế là anh chàng dọ hỏi về con bé, được người ta giới thiệu với nó, rồi mời con bé nhảy tiếp bản thứ hai. Thế rồi bản thứ ba với cô King, bản thứ tư với Maria Lucas, bản thứ năm với Jane lần nữa, bản thứ sáu với Lizzy, rồi nhà Boulanger.
Ông chồng mất kiên nhẫn ngắt lời:
- Nếu anh ta có thương hại tôi thì anh ấy chỉ nên khiêu vũ phân nửa như thế! Lạy Chúa, bà đừng kể về mấy cô gái nhảy với anh ta nữa. À! Có lẽ cứ kể rằng anh ta bị trật khớp cổ chân trong bản đầu tiên thì hơn.
Bà Bennet tiếp tục:
- Tôi thật sự thấy thích anh ta. Anh ta thật đẹp trai! Các chị em của anh ta cũng hấp dẫn. Trong đời tôi chưa từng thấy trang phục nào thanh lịch như loại các cô ấy mặc. Tôi tin chắc dải đăng-ten trên áo bà Hurst…
Bà lại bị ngắt lời. Ông Bennet không muốn nghe bà kể về thời trang lòe loẹt. Thế là bà buộc phải chuyển đề tài, và với tất cả chua cay, công thêm ít phóng đại, kể cho ông nghe về thái độ thô lỗ của Mr Darcy. Bà tiếp:
- Nhưng ông yên tâm, Lizzy không mất mát gì khi không hợp với thị hiếu của hắn. Anh ta thuộc hạng người khó thương nhất, một con người đáng kinh tởm, không đáng cho ai lấy lòng. Anh ta chảnh chọe và kiêu kì không ai chịu được. Hắn ta cứ đi lòng vòng đầu này đầu nọ, làm ra vẻ ta đây là nhất! Mà hắn có đẹp trai gì cho cam! Tôi ước gì ông có ở đấy để cho anh ta ít lời răn! Tôi ghét cay ghét đắng anh ta.