Đúng như gã đánh xe nói. Vật mà tên thiếu niên đeo bên mình không thể gọi là thanh kiếm, mà cũng không thể gọi là thanh đao. Nó là một thanh sắt dẹp dẹp, không mũi nhọn, không lưỡi bén, không có cán. Cái gọi là cán chỉ là hai miếng gỗ mỏng kẹp vào một đầu của thanh sắt mà thôi. Gã đánh xe cười nói tiếp:
Lý tầm Hoan lại hỏi: - Ngươi có thấy thanh kiếm hắn đeo bên hông không? Gã đánh xe cười: - Cái đó mà cũng có thể gọi là thanh kiếm sao?