Giọng nói của hắn không lớn lắm nhưng nhọn quắt gai gai. Gia Cát Lôi chợt thấy rùng mình: - A... a... chính là tại hạ. Gã mặt đen cười nhạt: - Lẹ lắm sao mà dám xưng là " Cấp phong kiếm "? Hắn cho tay lên vai, một thanh kiếm ngời ngời dịu quật như lá lúa rút theo, chót mũi kiếm rung lên bần bật, chỉ thẳng vào mặt Gia Cát Lôi: - Để bao đó từ biên giới mang về thì ta tha cho mạng sống? Tên Triệu lão nhị đứng lên cười mơn: - Như vậy thì sợ nhị vị đã lầm.
Gã mặt trắng cắt ngang: - Người là " Cấp phong kiếm " Gia Cát Lôi?