Đôi mắt hắn thật trong sáng nhưng hơi man dại, đôi mắt lúc nào cũng sẵn sàng dịu dàng mà lúc nào cũng sẵn sàng chém giết. Nhưng, cái làm người ta chú ý hơn hết lại là một thanh kiếm đeo lủng lẳng bên hông hắn. Nhìn vào thanh kiếm đó, sự kinh dị, giận dữ của Bạch xà chợt biến thành giọng trêu đùa: - Câu vừa rồi là ngươi nói đấy chứ? Gã thiếu niên gật đầu:
Trên mình gã hãy còn ướt đầm, mái tóc rối bời, bông tuyết hãy còn đưom. Nét mặt hắn vẫn lạnh lùng cô độc.