Không đếm cũng không cân, gã quản lý rụt đầu líu lưỡi: - Dạ... dạ... đủ quá... dạ đủ quá... Bây giờ Lý tầm Hoan mới nhìn lại gã đánh xe:
- Đó, trả cho ngươi đó. Rồi y như một kẻ điên, hắn càn lên bàn, lên ghế chạy bay ra khỏi cửa. Gã thiếu niên không rượt mà cũng không lộ vẻ gì, hắn thong thả cúi xuống lượm bạc và ném lên mặt quầy, hỏi tên quản lý: - Đủ năm mươi lượng không?