Là con người phóng khoáng, hắn đi tới đâu đều có người chú ý . Hắn xài tiền như nước, cỡi một con ngựa ô nòi hung hăng và luôn luôn ăn mặc đúng thời trang. Chỉ nội bộ y phục của hắn thôi cũng đủ khiến mọi người để ý tới, bởi vì quần áo của binh sĩ bây giờ đã quá dơ bẩn, tối ám và rách nát, còn dân chúng trang trọng nhứt cũng chỉ với những bộ đồ được chằm và khéo tay thôi. Scarlett không khỏi nhìn nhận là chưa hề thấy ai phục sức thanh lịch và oai vệ như hắn cả .
Rất ít phụ nữ có thể cưỡng chế nổi mỗi khi hắn muốn thu phục nhân tâm và cuối cùng, ngay cả bà Merriwether cũng phải mềm lòng mời hắn tới dùng bữa thân hữu đêm chúa nhựt .Maybelle Merriwether đang đợi anh chàng Zouave thấp bé của cô ta về phép để làm lễ thành hôn, cứ khóc nức nở khi nghĩ là không được mặc áo cưới bằng hàng sa tanh trắng bởi vì cả miền Nam cũng chẳng đâu còn được một tấc . Đã vậy, cô ta cũng không sao mượn ra một chiếc áo cưới cũ nào, bởi lẽ các chiếc áo cưới đó đều được gom góp để may cờ trận . Bà Merriwether đã vận dụng tới lòng yêu nước để dỗ dành con nhưng vô hiệu . Bà thuyết phục là loại vải tự tay dệt lấy mới xứng đáng may áo cho các cô dâu miền Nam. Nhưng Maybelle vẫn muốn có sa tanh. Cô ta sẵn sàng chấp nhận, hãnh diện chấp nhận không cần tới trâm cài, giày đẹp, kẹo ngon, trà tốt, để chứng tỏ cũng lo lắng cho chánh nghĩa, nhưng cô ta vẫn muốn có áo cưới bằng sa tanh.
Nghe Melanie nói lại, Rhett mang từ Anh về hàng chục thước sa tanh trắng bóng và khăn choàng đăng ten làm quà cưới cô ta. Hắn làm họ không thể nào nghĩ tới chuyện trả tiền cho hắn được . Maybelle mừng rơn lên đến muốn ôm hắn mà hôn. Bà Merriwether biết đó là một món quà đắt giá - một món quà trang phục vượt thời - nhưng bà không có cách nào từ khước khi Rhett giải bày lưu loát rằng đối với tân nương của một vị anh hùng thì chẳng có gì có thể là quá đáng . Vì vậy mà Merriwether đành mời hắn ăn tối ở nhà mình, cảm nhận rằng sự nhân nhượng đó còn đắt giá hơn giá trị món quà.