Và mỗi lần đi ngủ với cái dạ dầy gần như trống rỗng là giấc mơ đó lại đến. Sợ quá, nàng không dám ngủ tiếp. Cơn khủng hoảng làm Scarlett xanh xao, gầy guộc, má hóp lại, đôi mắt xanh lộ ra giống đôi mắt một con mèo đói đang rình rập kiếm ăn.
Giáng Sinh năm đó, Frank Kenedy cùng đội quân nhu tới Tara với một hy vọng hão huyền là tìm ra lúc gạo và gia súc cho quân đội.Tất cả đều rách rưới, bẩn thỉu như một bọn thổ phỉ. Ngựa họ chỉ còn là nhnữg con vật bệnh hoạn và què quặt, quả thật những con vật ấy không thể nào còn dùng được cho những cuộc hành quân. Cũng như ngựa họ, đội quân nhu gồm toàn những phế binh, trừ Frank ra, người nào cũng chỉ còn một tay, một mắt hoặc bị gãy xương. Phần đông đều mặc áo xanh lấy được của quân Yankee. Lúc vừa xuất hiện, họ làm Tara hốt hoảng vì ngỡ là quân của Sherman quay lại.Họ ở lại đồn điền qua đêm, tất cả đều khoan khoái vì được duỗi mình trên những tấm thảm trong phòng khách, vì hàng tuần qua họ chỉ được ngủ trên đất hoặc trên nệm lá thông nhọn hoắt. Tuy râu tóc bẩn thỉu, quần áo rách nát, họ vẫn tỏ ra thanh lịch. Họ luôn miệng kể lại những chuyện vui, họ pha trò và chúc tụng hết mọi người trong nhà và biểu lộ rõ sự sung sướng được dự tiệc " Nữa đếm" trong một biệt thự lớn, bên cạnh những cô gái đẹp, như trong những dịp lễ Giáng Sinh xa xưa. Toán quân không nhắc đến chiến trận mà chỉ pha trò để chọc cười mấy cô. Họ mang lại cho Tara cái không khí tưng bừng của những ngày lễ trong dĩ vãng.
Suellen sung sướng thì thầm với chị:
" Giống y như những lần nhà mình đãi tiệc, hả chị?".
Suellen vui ra mặt vì sự hiện diện ý trung nhân của mình trong nhà, mắt cô không lúc nào rời Frank Kenedy, Scarlett cũng phải ngạc nhiên khi thấy Suellen như đẹp hẳn lên đầu thân thể còn gầy gò vì hậu quả của bệnh tưong hàn. Hai má đỏ hồng và mắt sáng long lanh.
"Nó thương hắn thiệt rồi. Cũng mong nó lấy chồng phứt cho rồi dầu ông chồng già khú như Frank".