- Mệt lắm rồi! Có lẽ bị cảm lạnh. Cô Pitty, cô đừng phiền nếu cháu nằm luôn cho tới mai và không cùng đi thăm viếng với cô được.
- Cháu còn đủ thời giờ để đi thăm họ và cũng nóng lòng được dự hôn lễ của Fanny vào tối mai. Nếu bị cảm nặng, có lẽ cháu sẽ không đi được. Nằm trên giường một ngày có lẽ cháu sẽ khỏi bệnh.
Mammy lo lắng khi sờ vào tay Scarlett. Đúng là Scarlett không được khỏe. Bà tái mặt và run rẩy:
- Tay cô lạnh quá 'ồi. Cô phải đi nằm, tôi sẽ mang cho một ly trà gừng và gạch nung nóng tới hơ cho cô tháo mồ hôi.
Cô gái già nhảy xuống ghế xoa tay Scarlett và kêu lên.
- Chúa ơi, cô lãng trí quá đi? Cứ mãi nói chuyện mà không nghĩ tới cháu. Được, cháu có thể nằm luôn hết ngày mai để nghỉ ngơi và cô sẽ vào nói chuyện với cháu cho vui... ủa, mà không. Cô đã hứa gặp bà Bonnell ngày mai. Bà ấy bị cúm và con bếp cũng vậy.
- Mammy, có bà ở đây tiện quá! Ngày mai bà theo để đỡ tay cho tôi.
Mammy dìu Scarlett lên thang gác tối om, càu nhàu là Scarlett đã để cho tay bị lạnh và đã mang giày đế mỏng. Scarlett ngoan ngoản nghe và cảm thấy hài lòng với ý nghĩ riêng. Nếu đánh tan được mọi nghi ngờ của Mammy và làm cho bà vắng nhà ngày mai, mọi việc sẽ tiến hành tốt đẹp. Nàng sẽ tới nhà tù của Yankee để gặp Rhett. Lúc lên thang, nàng nghe tiếng sấm ầm ì xa xa như trung đại bác trong thời kỳ bao vây. Scarlett chợt rùng mình. Mãi mãi, tiếng sấm đối với nàng có nghĩa là chiến tranh, là đại bác.