Nàng siết chặt tay Frank và đắm đuối nhìn anh ta.
Mammy đứng chờ ngay bên trong cửa, nhìn Scarlett một cách khó hiểu rồi cả hai lên lầu, vào phòng ngủ. Bà lẳng lặng cởi quần áo ướt của Scarlett mắc lên thành ghế và đỡ nàng vào giường. Lúc mang tới cho Scarlett một tách trà và một viên gạch nóng quấn trong vải, bà nhìn Scarlett và nói với một giọng đầy hối tiếc mà chưa bao giờ nàng nghe thấy;
- Con gái, sao con không nói cho Mammy biết, con muốn tính toán cái gì? Nếu vậy vú đâu có lo lắng suốt đường đi Atlanta. Vú đã quá già và mập nên không xòa xoay xở được như trước.
- Bà nói gì?
- Con gái cưng, đừng gạt vú. Vú hiểu con quá mà. Vú đã nhìn rõ mặt ông Frank và mặt con, vú đọc rõ như đang đọc Thánh kinh vậy. Vú còn nghe những lời con thì thầm với ông
Frank về Suellen nữa. Nếu vú biết trước chuyện Frank và con, vú đâu có lo lắng nhiều vậy.
- Được rồi.
Scarlett cuộn người trong mền, nàng biết có đóng kịch thêm nữa với Mammy cũng vô ích.
- Vậy bà tưởng tôi đi gặp ai?
Con gái, vú không biết, nhưng vú không thích cái mặt của con ngày hôm qua. Và vú nhớ cô Pitty đã viết cho Melly rằng cái tên đê tiện Butler có nhiều tiền lắm và vú cũng không quên chuyện gì đã nghe. Nhưng còn ông Frank, ông ấy cũng thuộc giới quý tộc dầu không đẹp trai...
Scarlett gay gắt nhìn Mammy. Bà cũng bình tĩnh nhìn trả lại với tia mắt của một người toàn trí.
- Được, bây giờ bà muốn gì? Bép xép lại với Suellen?
- Tôi chỉ muốn giúp cô vui vẻ bên ông Frank thôi.