Nàng tưởng tượng tới cảnh Frank rầu rĩ khi nghe ý kiến đó.
Lấy vàng bạc, gia sản của bạn bè! Nàng rùn vai: "Được, cứ mặc tình rên rỉ. Mình sẽ bảo y cứ vì tình bạn bè mà chịu nghèo khó đi, còn mình thì không. Y sẽ không bao giờ thành công nếu không chịu cương quyết hơn. Nhưng y phải thành công mới dược, cần phải kiếm nhiều tiền dù mình bắt buộc phải làm dữ với y".
Scarlett đang nắn nót từng chữ thì cửa tiệm bỗng mở ra, gió lạnh lùa vào. Một người đàn ông cao lớn, dáng dấp uyển chuyển như một thổ dân da đỏ, đang xăm xăm bước tới. Ngước mắt lên, Scarlett nhận ra là Rhett Butler.
Quần áo hắn mới nguyên, chiếc áo khoác thật dài và trên vai là một cái áo choàng không tay của người kỵ mã. Vừa thấy nàng, hắn cúi chào thật sâu, một tay để trên ngực áo sơmi xếp nếp. Rhett cười, răng trắng bóng.
- Bà Kennedy thân mến? Bà Kennedy yêu quý của tôi!
Rồi hắn phá ra cười thật to.
Scarlett kinh hoàng như gặp phải hồn ma xuất hiện, nhưng ngay sau đó nàng bỏ chân xuống ưỡn thẳng người lên và lạnh lùng.
- ông tới đây làm gì?
- Tôi vừa đến thăm bà Pittypat và được tin cô đã lấy chồng, tôi vội vàng tới đây để chúc mừng cô.
- Nhớ lại chuyện nhục nhã đó, nàng đỏ bừng mặt vì e thẹn.
- Tôi không hiểu tại sao ông lại có thể trâng tráo gặp lại tôi.Ồ, ông là quân...
- Hiếu chiến có được không?
Rhett cười thật tươi, nụ cười không chút gì xấu hổ cho hành động của mình làm Scarlett cũng phải gượng cười theo.
- Tiếc là họ không treo cổ ông đi?
- Có lẽ nhiều người cũng cùng một ý với cô. Bình tĩnh đi nào,Scarlett. Cô làm như vừa nuốt phải một khúc xương. Chắc chắn cô đã có đủ thời giờ để hiểu ra cái... ơ... cái trò đùa của tôi.
- Trò đùa Hừ? Không bao giờ tôi quên được.
- Phải quên được chớ, cô sẽ quên. Cô làm ra vẻ giận dỗi như vậy chỉ vì cô tưởng rằng đó là một thái độ thích đáng và được kính trọng. Tôi ngồi được chớ
- Không.
Rhett ngồi xuống một cái ghế bên cạnh và nham nhở cười:
- Vậy là cô không thể đợi tôi, dầu chỉ hai tuần thôi. Đàn bà thật mau thay lòng đổi dạ.
Và thấy Scarlett chẳng nói gì, Rhett tiếp tục:
- Scarlett hãy cho tôi biết, nhân danh tình bạn... giữa hai người bạn cũ và thân thiết . . . sao cô không chịu đợi tới lúc tôi được phóng thích có phải khôn ngoan hơn không? Hay là sống với anh chồng già khọm Kennedy thú vị hơn làm tình nhân của tôi?
Luôn luôn, những lời châm biếm của Rhett làm cho Scarlett nổi giận, vừa không khỏi tức cười vì thái độ trơ trẽn của hắn.
- ông không được quyền nói bậy.