Bọn hắc nô rời bỏ vùng quê, tràn ngập Atlanta đều lười biếng và vô cùng nguy hiểm, kết quả của ý thức hệ mới vừa hấp thụ. Chen chúc trong những túp lều bẩn thỉu, bọn họ là môi trường tốt cho các chứng đậu mùa, thương hàn và lao phổi. Vốn quen được các nữ chủ chăm sóc lúc đau yếu, bây giờ họ đành bó tay trước bệnh hoạn của mình. Vốn quen được chủ nhân bảo vệ cho gia đình con cái, bây giờ họ hoàn toàn không có chút ý thức trách nhiệm nào với chính bản thân. Phần ủy ban giải phóng nô lệ thì họ chỉ mưu đồ việc chính trị hòng trục lợi nơi các chủ đồn điền.
Con cái người da đen bị bỏ rơi chạy rong ngoài đường như một con vật cho tới khi được một gia đình da trắng hảo tâm nào đó đem về nhà nuôi nấng.
Ủy ban giải phóng nô lệ lo không xuể, khi họ nhận ra thì đã muộn, vội vàng gửi bọn hắc nô đó về với chủ cũ của chúng. Bảo chúng cứ việc trở về, trở về như một công dân tự do, họ bảo chúng có quyền ký hợp đồng với chủ nhân để lĩnh lương hàng ngày. Thế là bọn hắc nô có tuổi sung sướng quay về, lại chồng thêm gánh nặng cho các người chủ cũ, nhưng bọn trẻ tuổi thì vẫn ở lại Atlanta. Chúng không muốn làm việc gì cả. Đã no bụng thì cần làm chi nữa.
Lần đầu trong đời, người da đen được tự do uống rượu mạnh. Ngày trước họ chỉ được nhấm nháp trong dịp lễ Giáng sinh thôi. Bây giờ vừa do bọn ủy ban giải phóng nô lệ và bọn Carpetbagger xúi giục vừa bị men rượu thúc đẩy những vụ bạo hành do chúng gây ra không thể nào tránh khỏi. Sanh mạng, tài sản không còn được bảo đảm, người da trắng không còn được pháp luật che chở đã lắc đầu sống trong lo âu sợ sệt. Trên đường phố, đàn ông bị bọn da đen say rượu làm nhục, nhà cửa vựa lúa bị đốt về đêm bò, ngựa, gà, vịt bị mất cắp ban ngày, tội ác xảy ra khắp nơi và chỉ có một số ít phạm nhân bị đưa ra tòa.
Nhưng tất cả những nguy cơ và sỉ nhục đó không nghĩa lý gì với tai họa của những phụ nữ da trắng. Những người đã bị chiến tranh cướp đoạt trong gia quyến phải sống cô độc ở những nơi hẻo lánh hay trên những quãng đường vắng. Con số đàn bà bị cuỡng hiếp ngày càng gia tăng. Lo sợ cho sự an nguy của vợ con, đàn ông miền Nam bừng giận. Ku Klux Klan bắt đầu lớn mạnh dần. Và để đốí phó với tổ chức hoạt động về đêm này, báo chí miền Bắc la hoảng lên. Họ đòi hỏi chính quyền địa phương phải lùng bắt hết đãng viên Ku Klux Klan và treo cổ chúng vì đã dám tự tay xử trị những kẻ phạm pháp, bất kể luật pháp do người Yankee áp đặt.