- Kiêu hãnh? Kiêu hãnh... hứ!
- Cô có kiêu hãnh vì sắp có con không?
- Chúa ơi, không. Tôi... tôi ghét con lắm.
- Cô muốn nói con của Frank?
- Không. . . con của ai cũng vậy.
- Scarlett lại giận mình vì đã lỡ lời lần nữa, nhưng Rhett vẫn nhẹ nhàng nói tiếp như không chú ý:
- Vậy là chúng ta khác nhau. Tôi thích con lắm.
- ông thích con cái?
Quá ngạc nhiên nên Scarlett quên cả ngượng:
- Đừng láo?
- Tôi thích trẻ con cho tới lúc chúng bắt đầu lớn, bắt đầu tập suy nghĩ Theo người lớn, nói láo Theo người lớn, tập lừa đảo, bẩn thỉu. Chuyện không có gì mới lạ đôi với cô. Cô thấy tôi rất thích Wade Hampton, dầu nó không được như ý tôi.
Scarlett nghĩ thầm: "Hắn nói thật, dường như hắn rất khoái đùa giỡn với thằng Wade và thường mua quà cho nó".
- Bây giờ, chuyện đã hiển nhiên rồi và cô cũng đã gần ngày, tôi có hai chuyện muốn nói với cô từ nhiều tuần qua. Việc đầu tiên là cô không nên đánh xe ra ngoài một mình, rất nguy hiểm. Cô thừa biết điều đó. Nếu riêng phần cô, cô không quan tâm tới chuyện có thể bị hãm hiếp, thì cô cũng đừng nên gây tai họa cho người khác bởi vì cái tánh bướng bỉnh của cô sẽ làm cho các người đàn ông hào hiệp phải trả thù cho cô bằng cách giết vài tên da đen. Chừng đó, bọn Yankee sẽ vồ lấy vài người trong bọn họ đem treo cổ. Có bao giờ cô nghĩ rằng đó là một trong những lý do khiến cho các bà ở đây căm thù cô không? Hơn nữa, nếu đảng Ku Klux trừng phạt quá nhiều tụi da đen thì bọn Yankee sẽ siết chặt Atlanta lại như lối của Sherman. Tôi biết rõ những gì tôi đang nói, vì tôi chơi thân với họ. Thành thật mà nói họ coi tôi như người trong bọn và tôi đã được nghe nhiều thứ. Họ nhất quyết phải tận diệt đảng Ku Klux dầu phải đốt tất cả thành phố và treo cổ tất cả đàn ông. Chừng đó cô mới biết đau khổ như thế nào, Scarlett. Cô có thể mất hết tiền bạc. Làm sao biết được ngọn lửa cháy đồng sẽ dừng lại ở đâu. Tịch biên tài sản, tăng thuế, phạt vạ phụ nữ khả nghi... Họ đã bàn tới tất cả biện pháp đó.
- Đảng Ku Klux... ông có biết người nào của đảng Ku Klux không? Tonny Wellburn hay Hugh hay...
Rhett bực dọc rùn vai:
- Làm sao 'biết được? Tôi là một đứa phản bội, một tên Scalawag thì làm sao tôi biết được. Nhưng tôi lại biết người nào bị quân Yankee tình nghi, chỉ cần một người nào phản bội là cả đám bị treo cổ ngay. Tôi biết bạn bè cô có bị treo cổ cô cũng không màng mà chỉ tiếc cái trại cưa thôi. Nhìn mặt cô là tôi biết cô không tin. Dù sao tôi cũng có bổn phận phải nói ra, hãy sẵn sàng khẩu súng của cô và hễ khi nào có mặt ở đây là tôi sẽ đánh xe giúp cho.
- Rhett, có thật là... có phải ông thật tình muốn bảo vệ tôi...
- Phải chính vì đòng hào hiệp đã khiến tôi có ý định che chở cô.
Đôi mắt đen của Rhett lại trở nên tinh quái.