Nhưng Mammy, vừa teo toét cười vừa lạch bạch ra khỏi phòng, đã làm nàng yên lòng – và đồng thời cũng khiến nàng thắc mắc không hiểu thuyền trưởng Butler, thật ra, là loại người thế nào.
- Khi tui đang tắm cho đứa bé, vừa mới đây thôi, Mammy nói, tui gần dư xin nỗi cậu Butnơ về nỗi đây không phải nà con dai. Cơ mà, nậy Chúa, cô Meni à, cô có biết cậu í biểu sao không? Cậu í biểu: "Im mồm đi, Mammy! Ai cần con dai nào? Con dai thì hay gớm gì, chỉ gây nắm sự dắc dối thôi... Con gái mới thích chứ. Có đổi một tá con dai kèm hoa hồng nấy con bé này, tui cũng không chịu". Thế rồi cậu í đình dằng nấy con bé chần chuồng khỏi tay tui, tui mới phát một cái vào cổ tay cậu mà biểu: " Bết đều tí nào, cậu Rhett! Được, tui chờ đến khi nào cậu có con dai, mừng dú nên, tui sẽ cười thật to cho mà xem". Cậu í nhe dăng và nắc đầu, biểu:
" Mammy, u ngốc nắm. Con dai chả được việc gì cho ai cả. Dư tui đây chả là một bằng chứng hay sao?" Phải, cô Meni ạ, về chuện nầy, cậu í cư xử dõ da nà bậc phong niu công tử, Mammy hoan hỉ kết luận.