- Không, tôi chả giận. Tôi chỉ muốn biết thôi. Làmmột li nữa, Mammy. U lấy cả chai đi. Uống đi, Uêđ. Chúc mừng chúng ta đi.
- Chúc em bé, Uêđ reo lên và uống đánh ực. Sặc rượu, nó bắt đầu ho và nấc, trong khi hai người kia cười rộ và vỗ vào lưng nó bồm bộp.
Từ lúc đứa con gái ra đời, ứng xử của Rett khiến tất cả những ai quan sát chàng đều hoang mang. Chàng làm đảo lộn nhiều định kiến về mình, những định kiến mà cả Xcarlett lẫn mọi người trong thành phố đều không muốn từ bỏ. Có ai ngờ một người như chàng lại phô trương niềm hãnh diện được làm cha một cách trơ trẽn đến thế? Nhất là khi đứa con đầu lòng của chàng lại là gái chứ không phải là trai, một trường hợp chẳng đáng phấn khởi gì.
Niềm hãnh diện ấy qua thời gian, vẫn y nguyên như lúc ban đầu, không suy giảm. Điều đó gây nên chút thèm muốn thầm kín trong số những phụ nữ mà chồng họ coi con cái là chuyện đương nhiên, từ lâu trước khi họ được rửa tội, đặt tên thánh. Rhett sẵn sàng níu áo mọi người lại ngay giữa phố, kể chi tiết về sự tiến bộ kì diệu của con gái mình, thậm chí không cần phi lộ bằng một câu lịch sự giả dối: " Tôi biết mọi người ai cũng cho con mình là thông mình, nhưng..." chàng coi con gái mình là tuyệt diệu, không đứa trẻ nào khác bì kịp và không ngần ngại nói thế với bất kỳ ai. Khi chị vú mới để cho con bé mút một miếng thịt lợn béo, gây nên cơn đau bụng đầu tiên, Rhett làm rộn cả lên, làm cho các ông bố, bà mẹ dày dặn kinh nghiệm được một mẻ cười nôn ruột. Chàng hộc tốc cho mời bác sĩ Miđ đến cùng với hai bác sĩ khác và phải cố hết sức mới tự kiềm chế được, không vung roi ngựa quật chị vú không may. Chị ta bị đuổi và kế sau đó là cả một lô vú em khác, người nào ở lâu nhất là được một tuần. Không ai trong số họ đủ khả năng thỏa mãn những yêu cầu quá quắt do Rhett đề ra.