Suốt buổi sáng hôm đó, Xcarlett cùng với Melanie, Inđiơ và bà cô Pitty lăng xăng chạy đi chạy lại trong ngôi nhà nhỏ, sai bảo các gia nhân da đen treo những tấm rèm mới giặt, đánh bóng các đĩa bạc, đánh xi sàn nhà, nấu nướng, sửa soạn và nếm các thứ bánh ngọt, đồ giải khát. Xcarlett chưa bao giờ thấy Melanie phấn khích đến thế hoặc sung sướng đến thế.
- Chị biết đấy, chị thân yêu, Ashley chưa hề được kỉ niệm sinh nhật một lần nào kể từ... kể từ, chị có nhớ bữa tiệc ngoài trời ở Trại Mười Hai Cây Sồi không? Cái hôm chúng ta nghe tin ngài Loncơn kêu gọi tình nguyện đầu quân ấy? Thế đấy, từ bấy đến nay, anh ấy chưa có lấy một cuộc liên hoan sinh nhật nào. Mà anh ấy thì làm việc quần quật, đêm đến về nhà mệt nhoài đến nỗi anh ấy thực quả không nghĩ hôm nay là sinh nhật của mình. Và anh ấy hẳn sẽ ngạc nhiên biết mấy khi mọi người kéo vào sau buổi tối!
- Liệu rồi bà xoay sở thế nào để ông Uylkz không nhìn thấy dững cái đèn lồng trên bãi cỏ khi ông về nhà ăn tối? Lão Artsi làu bàu.
Lão đã ngồi suốt buổi quan sát sự chuẩn bị, bụng thích thú song không muốn thừa nhận ra miệng. Lão chưa bao giờ ở hậu trường một cuộc tiếp tân lớn của những người thành phố và đây là một trải nghiệm mới đối với lão. Lão phát biểu những nhận xét thẳng thắn về đám phụ nữ chạy nháo nhác như nhà bị hỏa hoạn chỉ vì sắp có khách, thế nhưng giá có huy động ngựa rừng cũng không kéo nổi lão ra khỏi cảnh này. Những chiếc đèn lồng bằng giấy màu do bà Elxinh và Fanni làm, đặc biệt hấp dẫn lão vì trước nay lão chưa từng thấy" dững cái trùm dư thế " bao giờ. Người ta đã đem giấu chúng trong căn buồng dưới hầm của lão và lão đã xem xét rất tỉ mỉ.
- Lạy Chúa! Tôi không nghĩ đến chuyện ấy đấy! Melanie kêu lên. Artsi, may mà bác lại nhắc. Lạy Chúa, lạy Chúa! Làm thế nào bây giờ! Phải treo trên các bụi cây và các cây to, đặt nến nhỏ vào trong và thắp đúng vào lúc khách đến. Xcarlett, chị có thể cho Pork sang giải quyết hộ việc này trong khi bọn em ăn tối được không?