người nữ tỳ và hát:
- Bầu, bầu, bạ… ạn…
Theo sau Dunyasa, Alpatyts đi về phía Roxtov và từ xa bỏ mũ chào.
Lão ta nói với một thái độ tôn kính, nhưng có pha lẫn ý coi thường tuổitrẻ của viên sĩ quan, và bàn tay cứ đút trong áo gi-lê không rút ra:
- Xin đại nhân thứ lỗi nếu chúng tôi dám làm phiền đại nhân. Nữ chủ của
chúng tôi là con gái của cố tướng quân tổng tư lệnh, công tước Nikolai
Andrevich Bolkonxki, vừa từ trần ngày mười lăm tháng này. Tiểu thư hiện
đang gặp khó khăn do sự ngu dốt của bọn người này, - lão chỉ hai người
nông dân, - nữ chủ của chúng tôi mong ngài vui lòng quá bộ… - Lão lại nói
thêm với một nụ cười buồn buồn - Xin phép ngài, mời ngài lánh ra đây một
tí… thật không tiện… ngay trước những… - Alpatyts chỉ hai người nông dân
đang loay hoay quanh lão như những con ruồi bâu quanh một con ngựa.