đỉnh mọc một cây đại thụ, bên cạnh một cái làng thấp thoáng trong khe núi,
cạnh đấy có mấy đám khói lửa trại bốc lên và những vật đen đen.
- Nó đấy - viên sĩ quan đáp (đó là cứ điểm Sevardino). Hôm qua thì cứ
điểm này là của ta nhưng hôm nay là của nó.
- Thế thì trận địa của ta ở đâu?
-Trận địa ấy à? - Viên sĩ quan nói, miệng mở một nụ cười thích chí - cái
đó thì tôi có thể cho ông biết tường tận bởi vì chính tôi chỉ huy việc xây đào
hầu hết các công sự của ta. Đây, ông xem, trung tâm của quân ta là
Borodino, kia kìa - Ông ta chỉ cái làng có ngôi nhà thờ trắng ở trước mặt -
Đấy, cái nơi có con đường cái vắt qua sông Kolotsa ấy. Ông có trông thấy
không, đấy, nơi có những dãy rạ bị cắt ấy lại có cái cầu nữa. Đó là trung tâm
của ta. Cánh phải của quân ta ở kia kìa - (ông ta chỉ về phía phải, tít trong
một khe núi) đó là nơi con sông Moskva chảy qua, ở đấy ta đã xây ba hào
điểm rất mạnh. Còn cánh phải của ta… Ông ta nói đến đấy rồi dừng lại -Ông ạ, cái này thì khó mà giái thích cho ông được… hôm nay cánh trái của
ta ở đấy, ở Sevardino, kìa ông thấy không, ở chỗ có cây sồi ấy mà; nhưng
bây giờ thì đã rút cánh trái về phía sau? Bây giờ thì, kìa, ông có thấy cái làng
và ở đây này - Ông ta chỉ ngọn đồi Raievxki - nhưng trận chiến đấu chắc sẽ
không diễn ra ở đấy. Nó đã đưa quân đến đây nhưng chắc là để đánh lừa ta
đấy thôi. Thế nào nó cũng đánh vòng sang phía bên phải sông Moskva. Thế
đấy, nhưng dù ở đâu cũng sẽ có khối anh mất số lính