- Chà xem ra cậu nói láo cừ thật đấy, Kixeliev ạ.
- Nói láo là thế nào? Thật mười mươi đấy.
- Phải tay tớ thì bắt được một cái là tớ chôn ngay xuống đất xong cắm một cái cọc gỗ phong vào. Hắn đã làm cho bao nhiêu người chết.
- Đằng nào rồi hắn cũng hết đời thôi, - người lính già vừa ngáp vừa nói.
Câu chuyện bị bỏ lửng, các binh sĩ bắt đầu dọn chỗ ngủ.
- Đúng đấy bác ạ. Hôm kia chúng tôi vừa gặp chúng, nhưng chúng có để cho mình lại gần đâu: Chưa chi đã vứt cả súng. Quỳ cả xuống. Pardon(1), chúng nó nói thế. Lính tráng thế đấy, chỉ làm vì thôi mà. Nghe nói ông Platov đã hai lần bắt được thằng cha Polion(2) ấy nhưng ông ta không biết cách. Ông ta bắt một cái, thế mà hắn biến thành con chim bay mất tăm. Mà cũng chả có cách gì biết được hắn.