Ngày đầu tiên chủ yếu là nhóm khách mời làm quen hoàn cảnh xung quanh một chút, cũng sẽ không bắt đầu dạy võ học ngay lập tức. Tổ chương trình thấy thời gian vẫn còn sớm liền tìm Hà Điếu Yên, “Hà chưởng môn, nếu không thì ngài biểu diễn võ học phái Côn Luân một chút được không, chúng ta quay một cái đặc tả, lần trước chúng tôi cũng quay một cảnh như vậy ở chỗ ông Trình, dân mạng còn rất khen ngợi đấy.”
Nhóm khách mời có chút ý kiến với Hà Điếu Yên, cũng hưởng ứng, Mạnh Bạch còn nói, “Đúng vậy, không phải nói Hà chưởng môn mới là phái Côn Luân chính tông sao, tốt xấu gì cũng nên để chúng tôi nhìn xem có gì khác với bên ông Trình không chứ?”
Mạch Hạo Thiên nghe vậy liền không vui: “Trình Kỳ kia sao có thể so với sư phụ tôi được chứ.”
Nhóm khách mời chỉ yên lặng nhìn, không nói lời nào, thái độ rất rõ ràng.
Hà Điếu Yên thấy thế cũng không chối từ nữa: “Nếu như vậy, vậy để cho nhóm đệ tử của tôi biểu diễn một chút đi.”
Hắn quay người nói với hơn mười mấy người đang đứng thành hàng trên quảng trưởng: “Các con biểu diễn một lượt bốn thức đầu của Bát đại thần chưởng.”
Tác giả có lời muốn nói:
Thiên Thu: Hãy quên tôi đi, Hà chưởng môn.
~ Hết chương 3 ~