Mạch Hạo Thiên liền vội liên hệ với mới sư đệ sư muội lại đây.
Sau khi tìm đủ người giúp đỡ, Mạnh Hạo Nhiên mới đi báo tin vui cho sư phụ mình.
…
“… Con vừa mới nhìn qua một chút, hàng tồn kho của chúng ta hầu như đã bán hết, sau này phải quay lại núi Côn Luân nhập hàng mới được.” Mạch Hạo Thiên nói rõ tình huống cho Hà Điếu Yên biết, không ngừng cảm khái, “Không ngờ minh tinh đề cử lại lợi hại đến như vậy, một làn sóng hôm nay cũng bằng năm năm thu nhập của chúng ta rồi.”
Đôi mắt Hà Điếu Yên giật giật: “Vậy thì phải cảm ơn cậu ta thật tốt mới được.”
Mạch Hạo Thiên mãnh liệt gật đầu: “Đúng đúng.”
Hà Điếu Yên đứng lên: “Để sư phụ đi cảm ơn.”
Mạch Hạo Thiên đi đến bên cạnh hắn: “Con cũng cùng đi.”
Lại nói: “Ai nha, số lượng này quá lớn, nhanh chóng gọi người đến giúp đỡ một chút đi.”