Nhiếp Thiên Thu khẽ mỉm cười, đột nhiên mở miệng: “Cậu ta có thể ở chung phòng với tôi.”
Hà Điếu Yên: “???”
Hạ Tinh Hàng: “!!!” Hắn mở to hai mắt nhìn Nhiếp Thiên Thu, bộ dáng còn kinh ngạc hơn cả Hà Điếu Yên.
Hà Điếu Yên do dự một chút, nói: “Cậu chắc chắn chứ?”
Nhiếp Thiên Thu mỉm cười gật đầu.
Dù sao cậu cũng là ân nhân của phái Côn Luân, Hà Điếu Yên không muốn trực tiếp bác bỏ mặt mũi của cậu, trầm mặc nửa ngày, cuối cùng nói với Hạ Tinh Hàng: “Cậu đến nhà của Hạo Thiên ngủ đi.”