Cuối cùng Tạ Phượng Đường cũng thông suốt: “Có đạo lý!”
Trâu Bình ở bên cạnh nghe họ nói chuyện mà cười ha ha, hai tay xoa xoa nhau: “Vậy thì rất tốt nha, nếu như cậu cũng bái sư, vậy bối phận của tôi không phải là người nhỏ nhất nữa rồi.”
Tạ Phượng Đường nhìn Trâu Bình một đầu tóc hoa râm, cảm giác có chút hốt hoảng, trái tim lập tức lãnh lẽo, “Đột nhiên tôi cảm thấy cần suy nghĩ kỹ lại đã!”
Nhiếp Thiên Thu còn ở bên cạnh thấp giọng nhắc nhở: “Treo dây thép treo dây thép treo dây thép……”
Tạ Phượng Đường: “……”
…