Sáng tác: Bảo Thạch
Nam:
Sớm nay bầu trời còn đẹp trong xanh mát rượi,
Bỗng dưng chiều về mang cơn mưa lớn.
Giống như những chuyện tình vừa yên vui chút thôi,
Bỗng dưng có chuyện ghét nhau nữa rồi...
Nữ:
Những lúc bên em anh không nói được gì, dù là muốn nghe chỉ một câu mến thương thôi.
Nhìn vẻ mặt anh em bỗng thấy chán rồi, hay là mình tạm cách xa một thời gian.
Nam:
Em hỡi em, nghe anh với. Sao bỗng dưng một câu nói quan trọng vậy ?
Anh chẳng dễ đâu để thốt lên được những câu hoa mỹ đáng yêu ngọt ngào.
Chorus:
Nữ:
Vậy thì đừng sánh bước bên em đi cạnh mãi, hãy cứ bước cách xa nhau ra, vì giữa mình có gì đâu ?
Nam:
Sao em nỡ đành buông câu xa cách anh chỉ vì một lời yêu thương khó nói ra thành câu ?
Nữ:
Dù chỉ là câu nói nhưng em sẽ hạnh phúc nếu lắng nghe được một lời thật lòng từ trái tim,
Anh có hiểu không ?
Hát chung:
Em chỉ muốn cảm nhận rằng mình đã được yêu.
…
Chorus 2:
Nữ:
Giờ một lần hãy nói em nghe xem, trong lòng anh em chiếm đến bấy nhiêu quan trọng ? Chỉ một lần, nói em nghe đi !
Nam:
Có lẽ là anh chỉ cần duy nhất em trong cuộc đời này, cho anh thấy mình muốn được yêu.
Nữ:
Giờ thì tạm tha anh, đưa tay đây em nắm, biết thế ngay từ đầu thì mạnh dạn nói ra đi.
Muốn biết gì không ? Em muốn nói rằng mình luôn rất yêu anh...