Thu hết tàn lực còn sót lại trong người, Harry ngóc đầu lên được vài phân và thấy một con vật ở giữa vầng sáng đang phi như bay qua mặt hồ. Mắt mờ đi vì mồ hôi, Harry cố gắng nhìn kỹ xem đó là con gì... Con vật đó rạng rỡ như một con bạch kỳ mã. Cố giữ cho mình đừng ngất đi, Harry dõi theo con vật phi nước kiệu rồi ngừng vó câu khi đến được bên kia hồ nước. Trong một thoáng, Harry nhìn thấy, trong ánh sáng rạng rỡ của con vật, có một người đang đón con vật quay về... người đó giơ tay lên vỗ về con vật... người đó trông quen một cách lạ lùng... nhưng mà người đó đâu có thể là...
Có cái gì đó đã xua đuổi bọn giám ngục Azkhaban đi khỏi... cái đó vẫn còn đang lượn vòng quanh nó, Hermione và chú Sirius... Tiếng hút không khí và tiếng thở phì phì của bọn giám ngục Azkhaban đang mờ đi... Bọn chúng đang phải bỏ đi... không khí đang ấm dần lại...