phỉnh thêm:
- Ông cứ đặt cả hai mươi bốn đồng ở mặt lẻ, tôi chắc ông thế nào cũng được,
vì vạn ông đương "tấy" lắm.
Người lính không đáp, cười rộ - tiếng cười ấy cất hết mọi vẻ bực tức trên nét
mặt lầm bầm từ nãy đến giờ.
Gấp 14 đồng cho vào ví rồi đút lên túi áo trên, đoạn hắn bảo Năm:
- Bác cái ạ, 10 đồng này bác đánh sang chẵn cho tôi. Tiếng này phi ngửa tư
thì sấp bốn.
Năm Sài Gòn vã mồ hôi trán, đón lấy. Tư-lập-lơ vun gọn tiền, mặt nào mặt
nấy rồi đưa mắt nhìn Tám Bính. Năm Sài Gòn xóc bát xong cũng đưa mắt
nhìn Tám Bính. Hai cặp mắt long lên khác thường nọ cũng thúc giục Bính
"mõi" cái ví đầy bạc kia. Nhưng... Bính tự nhiên run bần bật. Bính có vẻ
hoảng sợ. Thấy thế Năm Sài Gòn vội hắng giọng: