Năm dằn mạnh tiếng "mõi" cố ý để vợ nghe rõ, giúp vợ thêm can đảm để
tránh một sự ghê rợn sẽ xảy ra nếu tiếng bạc chót này Năm lại thua.
Thì quái lạ! Tám Bính cứ run lẩy bẩy. Có lẽ ngoài cái lần đầu tiên, cách đây
hai năm, Bính thò bàn tay lấy tiền của người ta thì không còn một lần nào
Bính bối rối như lần này cả. Dù người lính vô tình không biết Bính đứng bên
mà Bính không sao đưa được ngón tay móc cái ví bỏ mấp mé trong túi áo
trên kia. Hễ Bính chực nhấc tay lên thì người Bính lại càng run, trống ngực
lại càng đập mạnh, hình như đâu đấy có mấy người mật thám cầm xích lăm
lăm và người lính kia cũng giả vờ chờ Bính động tới túi là chộp ngay.
Tám Bính vừa bị lo sợ, vừa như bị thôi miên bởi bốn đồng tiền đen, trắng nó
hút chặt lấy mắt Bính.